ANH SẼ NGỪNG ĐỢI EM TRONG MƯA!
Anh thích được đi trong cơn mưa chiều nặng hạt, thích được tận hưởng cái cảm giác chỉ có cảm xúc của anh với chính anh… Không có em, anh không còn mong những ngày nắng chói chang ấm áp nữa rồi…
Không có em dù nắng có ấm đến đâu cũng chẳng thể sưởi ấm trái tim anh….
Cứ thà đi trong mưa mặc sức cười rồi mặc sức khóc cũng được. Vì trong mưa đâu ai biết anh đang buồn và nhớ đến em…
Gió có đi về miền nỗi nhớ, hãy cho anh nhắn gửi yêu thương và nỗi mong nhớ này đến em nhé… ! Người anh vẫn thường thấy trong những giấc mơ khi đêm tối ùa về. Và anh đã ước rằng giá như đó chẳng phải là mơ thì hay biết mấy, em nhỉ?
Giá như yêu thương là yêu thương thôi, giá như không có những nỗi đau và giá như không có cái gọi là kết thúc…thì hay biết mấy? Để anh không ở nơi đây lạc lối tìm em…
Mưa ơi mưa! xin hãy cuốn trôi những nỗi buồn của anh để mưa qua đi…… anh sẽ lại là anh ! luôn vui vẻ để mọi người có thể yên tâm rằng anh vẫn ổn, vẫn vô tâm như mọi người vẫn nghĩ và cười nhạt dù rất ít người nhận ra.
Không có em… mưa sẽ cùng anh vui cùng anh buồn. … Nhưng rồi mưa cũng tan và khi nắng lại về, hãy cho phép anh ngừng đợi em trong mưa cuối đường em nhé!
— X-coffee —–
Để lại một bình luận