Cuộc Sống Bên Ly Cafe
Ra khỏi nhà thật sớm vào mỗi buổi sáng, cầm tờ báo trên tay, rút vào một “góc nào đó” nhâm nhi một ly cà phê thật đậm đà để đánh thức từng tế bào của cơ thể trước khi lao vào công việc…Ôi cuộc sống này đẹp biết bao!!!!!
Và cũng chỉ cần có vậy, khi mà cứ mỗi sáng thức dậy tôi đều lặp đi lặp lại cái thói quen hàng ngày của mình. Đó là ngồi nhâm nhi một ly cà phê thật đậm sau mỗi bữa ăn sáng và điều đi kèm không thể thiếu đó là phì phèo một điếu thuốc trên môi. Tôi vẫn thường như vậy, cho dù chỉ là có một mình.
Và thường thì tôi thích tìm đến một quán cà phê bình dân bên cạnh vỉa hè, trong một không gian tĩnh lặng và nhẹ nhàng hơn là ngồi ở những chỗ đông người ồn ào và náo nhiệt. Tôi thích cái cảm giác như thế, một mình với ly café đắng, trên môi là điếu thuốc hút dở và tờ báo trên tay.
Đối với tôi cà phê có một ý nghĩa đặc biệt quan trọng. Nó gắn liền với mọi hoạt đọng, mọi cung bậc cảm xúc của cuộc đời tôi…yêu cũng cà phê và chia tay cũng cà phê, thành công cũng cà phê và thất bại cũng cà phê, một mình cũng cà phê và dĩ nhiên nhiều người cũng cà phê. Tôi là vậy đó!
Không như bây giờ, trước đây tôi uống khá nhiều loại cà phê. Không phải vì tôi không “trung thành”, mà là vì tôi muốn tìm ra cho mình một loại cà phê nào hợp gu nhất thôi. Tôi đi khá nhiều, tôi đọc cũng khá nhiều về cà phê. Và một ngày, tôi vớ được một quyển sách. Trong đó nói khá nhiều về cà phê, từ cách thức pha chế, rang xay đến các nghệ thuật uống và thưởng thức, mọi thứ đều rất chi tiết và đầy đủ. Nhưng cái làm tôi thích thú và tâm đắc với cuốn sách này chính là nó diễn tả được những cái ý nghĩa rất đỗi là ”đời” ẩn chứa đằng sau những giọt cà phê rất ư là “triết lý”.
Về nghệ thuật rang xay
“Cà phê phải được rang đúng cách và xay không quá nhuyễn. Nếu xay quá nhuyễn cà phê sẽ trở nên rất đắng. Nếu xay quá thô cà phê sẽ rất nhạt…”
Điều này cũng giống như việc đòi hỏi về sự quan tâm, săn sóc trong tình yêu vậy. Nó nhắc nhở ta nên biết cân nhắc và trân trọng với những gì mình đang có. Sự quan tâm quá mức đôi khi sẽ không đem lại một kết quả như ý mà thậm chí còn làm hư hỏng một tình yêu. Nhưng ngược lại, nếu thiếu vắng đi sự săn sóc, hay vì quá vô tâm và hời hợt thì tình cảm cũng sẽ trở nên khô khan và nhạt nhẽo. Mất dần đi vị ngọt rồi sớm hay muộn gì cũng trở thành thứ nước loãng mà thôi.
Về cách uống cà phê
“Đừng nên hâm nóng lại cà phê. Bởi nếu hâm nóng lại thì cà phê sẽ mất hết mùi vị và gây ra vị đắng. Uống không ngon và sẽ có mùi khét.”
Cuộc sống có lẽ cũng như vậy. Việc hâm nóng lại cà phê cũng như việc hoài niệm quá nhiều về quá khứ. Nhiều người đang sống trong hôm nay nhưng đầu óc thì vẫn luông trông ngóng về những thứ đã qua. Họ nuối tiếc, họ nhìn mãi về một mối tình đã xa hoặc nhớ nhung về một người nào đó mà quên mất đi rằng – những việc đó chỉ mang lại sự buồn chán và khó chịu thậm chí là gây ra sự đớn đau cho chính họ mà thôi. Quá khứ là những thứ qua rồi, đừng nên khơi nhắc lại mà hãy sống với thực tại thì hơn…
“Hãy đảm bảo cà phê bạn uống cần phải luôn tươi mới. Hãy uống ngay khi pha xong bởi cà phê chỉ nên giữ ấm khoảng 15 phút trên bếp trước khi hương vị của nó trở thành khó chịu. Thưởng thức ngụm cà phê đầu tiên với cảm giác sảng khoái, tuyệt vời…”
Tại sao không bắt đầu lại mọi thứ trong hôm nay khi mà thực tại là cơ hội của sự đổi mới? Hãy nắm bắt nó khi cơ hội vẫn còn. Không nên lãng phí thời gian mà hơn hết là hãy biết sử dụng nó để mọi thứ trở nên có ích hơn… Thay đổi mình, thay đổi khẩu vị, thay đổi một ly cà phê và thưởng thức một mùi vị mới. Điều đó cũng nên lắm chứ khi mà mùi vị cũ – đã trở nên nhạt nhẽo đi nhiều rồi…
Về pha chế cà phê
“Đừng cố sử dụng lại bã cà phê – vì nó chỉ còn là vị đắng và sẽ có mùi khét khi pha.”
Nên dứt khoát trong việc tình cảm. Đừng nên cố gắng vớt vát với những thứ đã không thuộc về mình. Việc đừng sử dụng lại bã cà phê cũng giống như việc không nên tìm gặp lại người yêu cũ. Sẽ chẳng thể đạt được một điều gì khi mà ta cứ đứng núi này mà vẫn trông núi nọ. Tập trung và trân trọng với những gì mình đang có. Điều đó mới có thể tạo nên một hương vị cà phê thực sự cũng như là một điều cốt yếu để tạo dựng một hạnh phúc cho bản thân.
Và…
Để có được một ly cà phê ngon – ngoài kiến thức về cà phê, người pha chế đòi hỏi phải có một tâm hồn trong sáng, tươi mới và luôn nhìn cuộc sống một cách tích cực để mỗi giọt cà phê là là một nguồn năng lượng mới bổ sung cho đời.
Trong các mối quan hệ của cuộc sống cũng vậy, để duy trì bền lâu không thể không đòi hỏi những sự vun vén của cả hai phía. Gặp nhau như thế nào, cư xử và cách quan tâm ra sao, bên ly cà phê giá trị cuộc sống đã hiện thực hơn rất nhiều.
Thôi thì cuộc sống nó vốn vậy, nhẹ nhàng như những giọt cà phê. Lúc đậm lúc nhạt, đôi khi khét, đôi khi đắng… Từ từ uống, từ từ thưởng thức và từ từ hiểu một chút, một chút cái gọi là “cà phê đời”…
Để lại một bình luận